Le Jules Verne, Paris

Vậy đó, ở Paris, người ta có thể bị cái đẹp và sự tinh tế đánh lừa để vung tiền mà mua lấy trải nghiệm, người ta cũng vui lòng. Hãy làm điều đó, ít nhất một lần trong đời cho chính mình, nếu có dịp đến Paris, bạn nhé!


Thế giới vẫn xoay nhịp nhàng quanh hai bờ sông Seine êm ả. Ảnh chụp từ đài quan sát của Le Jules Verne chỉ dành riêng cho thực khách nhà hàng

Giờ thì tôi đã hiểu vì sao người ta lại đặt tên Le Jules Verne theo tên của nhà văn bậc thầy của khoa học viễn tưởng và những cuốn tiểu thuyết phiêu lưu mạo hiểm thót tim (*). Ăn trưa ở Le Jules Verne thật đúng như thể đang trải nghiệm cảm giác mạnh ở một trong những công trình cao nhất thế giới. Le Jules Verne nằm trong lòng tháp Eiffel, kiêu hãnh ở độ cao 123m ngắm trọn toàn cảnh một Paris hoa lệ.

Tôi đang ngồi ba hoa với bạn đồng hành về việc chúng tôi thuộc 20% dân số giàu nhất thế giới vì không những có một công việc tốt, cơm no áo ấm hàng ngày, khát khao và đam mê sống mà còn có những cơ hội được tận hưởng cuộc đời này theo một cách xa hoa nhất dù chỉ một lần, sau đó, có chết đi cũng chẳng nuối tiếc. Tin tôi đi, năm phút sau thì nhà hàng rung lắc như động đất cấp II ấy. Cái giây phút ấy làm tôi (và các thực khách bên cạnh) sợ chết khiếp. Tôi đã nghĩ ngay đến...chứng nhức đầu và IS. Dĩ nhiên là không có gì xảy ra, nên bây giờ tôi mới có thể ngồi biên lại nhật ký hành trình của mình. Tất cả nhân viên và quản lý của nhà hàng đến từng bàn để trấn an các thực khách rằng sẽ ổn thôi, do ở độ cao chông chênh và hệ thống thang máy ròng rọc cũ kỹ thi thoảng gây ra ảnh hưởng chấn động nho nhỏ thế này. Phù! Hy vọng nếu một ngày nào đó, các bạn đến dùng bữa ở Le Jules Verne và rơi vào trải nghiệm tôi đã trải nghiệm thì cứ hãy bình tĩnh nhé.


Buổi trưa cuối cùng của chuyến châu Âu năm ấy, chúng tôi dành để hưởng thụ trọn vẹn Paris

Tôi đã rất may mắn khi đặt được bàn cho ba người ở Le Jules Verne trước...một tháng như thế, lại rơi vào đúng ngày duy nhất chúng tôi ở Paris. Một cặp vợ chồng già người Mỹ từ California bàn bên cạnh phải đặt bàn trước...sáu tháng đấy. Đây là một trong những nhà hàng được cầu hôn nhiều nhất thế giới. Bàn của chúng tôi tuy không sát cửa sổ (cách cửa sổ một bàn) nhưng vẫn thấy được Arc de Triomph phía xa xa kia và nhà cửa san sát chật chội của toàn thành phố, sông Seine vẫn êm ả chảy một dòng và thế giới ngoài kia vẫn đang tiếp diễn.

Một bữa ăn trưa set menu ba món ở Le Jules Verne có giá 105EUR/người (chưa bao gồm thuế và nước uống) và dĩ nhiên là các bạn được chọn món khai vị, món chính và tráng miệng. Có lẽ các bạn sẽ cho rằng tôi xa xỉ. Tôi không bao giờ cổ xuý cho việc du lịch tốn kém, càng không bao giờ cổ xuý cho việc du lịch giá rẻ. Tôi ủng hộ toàn tập việc bỏ tiền mua những kinh nghiệm ở những nơi mình đã đặt chân tới, vì biết đâu tôi chẳng còn có dịp qua lại. Tôi biết, mình có thể sẽ không bao giờ ăn trưa hoặc ăn tối ở Le Jules Verne nữa, vì nó quá đắt, nhưng tôi chưa bao giờ hối hận mình đã trải nghiệm ở Le Jules Verne. Giá trị của đồng tiền không giống nhau ở mệnh giá. Chúng khác nhau ở những gì bạn thu lại được sau khi đã bỏ ra - bài học kinh doanh vỡ lòng này tôi học mãi, học mãi ở cuộc đời. 


Món Belle-Helene của tôi


Món chocolate tan chảy thượng hạng của Mai Anh

Món bánh trái cây trang trí đẹp mắt của An

Những món nhỏ đáng yêu "đặc sản" của thành phố Tình Yêu & Ánh Sáng được bày biện vô cùng tinh tế, là quà tặng từ nhà hàng gửi đến 3 chúng tôi


Tôi gọi gan ngỗng thượng hạng ngầy ngậy tan chảy ngay trong miệng, dùng kèm với sốt nham lê ngòn ngọt, và sung đã được hầm chín vừa tới, mềm và đỏ đẹp mắt ăn khai vị. Món chính có cá hồi loại nhất dùng kèm với sauce đặc biệt của nhà hàng và rau củ. Sauce không được để sẵn trong đĩa khi mang ra, cá hồi được mang ra trước, sau đó phục vụ sẽ mang nước sốt và rưới lên cá hồi dùng ngay cho nóng, thơm nồng mùi bơ mà không hề ngấy vì nước sauce nấu kèm với trái cây. Kết thúc, tôi gọi Belle-Helene ăn tráng miệng – một loại tráng miệng đặc trưng Pháp có lê (có chỗ sẽ để cả trái lê, còn ở Le Jules Verne sẽ cắt lát) và chocolate nấu chảy ngon đến tê cả đầu lưỡi ăn kèm với kem vanilla. Món này được gọi là Belle-Helene vì được chế biến bởi một cô nào đấy mang tên Helene, còn Belle có nghĩa là xinh đẹp. Lần đầu ăn món này ở Berthillon, tôi đã mê tít. Ở Berthillon, bạn cũng có thể thay vị kem khác nếu không thích vanilla.

Hai bạn của tôi gọi món khác trong thực đơn. An cho tôi dùng thử món sò điệp khai vị của bạn; trời ạ, có khi tôi mà quay lại Le Jules Verne dùng bữa một ngày nào đó thì chắc cũng chỉ vì món sò điệp này đó. Để thưởng thức tất cả một cách trọn vẹn nhất thì hãy gọi thêm một ly vang trắng nhé. Tất cả các món ăn, đồ uống được bày biện một cách cực kỳ tinh tế và đẹp mắt. Nhà hàng gửi tặng chúng tôi một phần tráng miệng trà chiều cho ba người gồm có macaroon hương chanh, marshmallow chanh dây, chocolate viên đăng đắng tan chảy trong miệng và thêm hai loại cookies bơ khác. Macaroon ở đây không ngọt gắt như những chỗ khác mà tôi đã thử qua, chắc là vì có vị chanh làm dịu lại, và marshmallow thì thơm lắm, mặc dù tôi là đứa không chịu được mùi chanh dây. Nếu gọi một phần bánh ngọt trà chiều này ở một cafeteria nào đó bên ngoài, bạn có thể sẽ mất tầm 20EUR.

Ăn trưa xong, chúng tôi đi ra đài quan sát để nhìn một Paris tráng lệ. Do là thực khách của Le Jules Verne nên chúng tôi sử dụng đài quan sát riêng, được tách biệt hoàn toàn so với dòng người đang xếp hàng chen chúc phía bên kia chờ thang máy lên xuống để ngắm toàn cảnh Kinh đô Ánh sáng. Nếu mua vé riêng để lên ngắm cảnh Paris, bạn sẽ phải mất từ 15-20EUR/người và phải rồng rắn nối đuôi nhau theo dòng người. Nhờ ăn trưa ở Le Jules Verne mà chúng tôi đã tiết kiệm được ít nhất 30EUR/đứa cho vài ba hoạt động mà Tripadvisor khuyên bạn nên làm ở Paris. Vậy thì chẳng phải bọn tôi đã dùng tiền một cách rất thông minh sao? Những ngày đầu thu ở Paris gió rít lạnh lẽo, vậy mà bầu trời vẫn xanh.

Ra về, chúng tôi còn được Le Jules Verne tặng mỗi đứa quà lưu niệm – một phần bánh bông lan Pháp ba cái được gói ghém lịch sự đề tặng từ Le Jules Verne. Thật đáng yêu!

----

Vậy đó, ở Paris, người ta có thể bị cái đẹp và sự tinh tế đánh lừa để vung tiền mà mua lấy trải nghiệm, người ta cũng vui lòng. Hãy làm điều đó, ít nhất một lần trong đời cho chính mình, nếu có dịp đến Paris, bạn nhé!

Và ở Paris, hãy hẹn hò như một phụ nữ Parisian. Nếu muốn hẹn hò một cô nàng Paris, hãy đưa họ đến viện bảo tàng, và kết thúc một ngày ở Cafe Constance. Ngày hôm đó, sau bữa trưa, tôi đã chọn đến thăm Musée du Parfum Fraganord để hoàn thiện  lịch trình ngày cuối cùng của chuyến du lịch châu Âu năm ấy. Tôi hẹn hò với chính mình, để tìm lại được mùi hương cho chính mình – violet. Khi đến viện bảo tàng mùi hương, tôi cũng mới biết violet cũng chính là hương hoa yêu thích vô vàn của nữ hoàng Marie Antoinette.

-----

.::Nat & her journeys::.

Le Jules Verne, Paris, France, Oct ‘15

(*): Jules Verne (1828 – 1905) là tiểu thuyết gia bậc thầy người Pháp của khoa học viễn tưởng và phiêu lưu. Hai tiểu thuyết nổi tiếng nhất của ông là “80 ngày vòng quanh thế giới” (thậm chí Thành Long còn từng dựng một bộ film cùng tên dựa trên tiểu thuyết của Jules Verne) và “Vạn dặm dưới đáy đại dương”. Đây là hai cuốn sách kích thích trí tưởng tượng trẻ nhỏ cực kỳ tốt, mà tôi quá may mắn đã được mẹ “bắt” đọc khi còn nhỏ.

(Nội dung bài viết được chia sẻ bởi Nat Nguyen. Vui lòng ghi rõ nguồn gốc By Nat Nguyen hoặc www.vivavivu.com khi chia sẻ bài viết)


Đứng từ đài quan sát riêng biệt của Le Jules Verne chỉ dành riêng cho thực khách từ góc độ này, tôi có cảm giác như được cả thế giới to lớn vô hình-hữu hình ôm trọn bảo ban