Và tôi mặc xác ai bảo “đi Jeju gì mà đến một tuần, có gì chơi đâu”.
Trên những dặm đường đi đơn độc, chỉ có bạn mới là người đưa ra được quyết định ngã rẽ nào dành cho mình. Ở Jeju có rừng, có biển, có cây xanh rì rào trong lành và những con đường thênh thang đẹp tựa thiên đường…
Cánh cổng dẫn lối vào vườn hoa cải cuối mùa ở Jeju - một thức "đặc sản" mà bạn khó có thể mang về
Tôi luôn nghĩ về những bông hoa cải cuối mùa ở Jeju và muốn viết về chúng, mặc dù phải tốn 1hr hơn đi về để đến và ngắm chúng trong vòng 15 phút.
Quyết định đến Jeju là một quyết định bất ngờ và bộc phát vào dịp lễ 30/4 & 1/5/2014 do tôi chẳng biết đi tránh nóng và tránh người ở đâu mà không cần…phải xin visa. Thế là tôi lục lọi danh sách những nước được miễn visa cho người Việt Nam hồi lâu rồi tôi soạn cho mục đích đào tạo của mình và thấy nằm cuối danh sách là đảo Jeju. Rồi tôi lại lên công cuộc săn hãng hàng không nào trung chuyển chúng tôi đến Jeju mà không phải quá cảnh tại Seoul hoặc Pusan, thấy China Eastern Airlines đang có giá 7 triệu đồng/người khứ hồi (đến bây giờ, thi thoảng nó vẫn còn có những cái giá như thế cơ đấy), và a lê hấp, tôi đã xuất vé ngay mặc dù lúc ấy tôi vừa trở về từ…Burma được hai ngày chẵn tròn. Sau khi công cuộc mua vé kết thúc, tôi lên mạng xã hội để rủ rê thêm một vài người bạn đồng hành cho vui, thì nhận được rất nhiều phản hồi đại loại như là “ở Jeju mà đi cả tuần? có gì ở đó đâu?”, “hồi mình đi Jeju, có hai ngày là hết cả đảo”. Tôi nén tiếng thở dài và cho đến bây giờ, vẫn cảm thấy tiếc nuối cho những người bạn của tôi “đã” có dịp ghé thăm Jeju hai ngày. Đối với tôi, ở Jeju một tuần cũng là không đủ. Bạn nghĩ bỗng nhiên mà nữ ca sĩ số 1 Hàn Quốc Lee Hyori bỏ lại ánh hào quang sân khấu và một sự nghiệp đang lên như diều gặp gió để chọn cuộc sống nông thôn dung dị ở đảo Jeju à?
—
Tôi thật sự muốn tận mắt ngắm đồng hoa cải vàng nức danh của Jeju khi còn có thể, vì âu đó cũng đã là cuối mùa. Ngắm đồng hoa cải không có trong lịch trình mà tôi đã đặt với công ty du lịch. Ngày cuối cùng, chúng tôi may mắn quá mới sắp xếp được với hướng dẫn viên riêng của chúng tôi chuyến đi dài hơn 1hr quay ngược lại Seongsan Ilchulbong để ngắm nhìn một đồng hoa cải vàng còn chút e ấp dưới chân núi.
Chuyến đi quay ngược lại Seongsan Ilchulbong như thể một thước film quay chậm, ngược dòng thời gian trở về những ngày đầu tiên, rồi thứ hai, thứ ba, thứ tư, … chúng tôi đã ở hòn đảo xinh đẹp này. Bác tài người Hàn quốc có nụ cười thật hiền, bập bẹ tiếng Anh và vô cùng thân thiện sợ chúng tôi chưa khám phá đủ Jeju nên đánh xe đi qua những cung đường treo đèn lồng sặc sỡ quyến rũ hơn cả thân hình của Lee Hyori. Xe chạy bon bon băng qua làng dân tộc Seongup - nơi đã quay bộ film nổi tiếng Dae Jang Gum, công viên quốc gia Seongsan Ilchulbong, viện bảo tàng quốc gia Jeju – những địa điểm mà chúng tôi đã đi qua và ngụp lặn trong vẻ đẹp tự nhiên của từng địa danh (ai bảo Hàn Quốc là đất nước của phẫu thuật thẩm mỹ nào). Tôi không còn giơ máy ảnh lên chụp tách tách nữa, vì tôi muốn ngắm nhìn và nhớ về những thước film quay chậm đó nhiều hơn – tôi biết, chắc phải rất lâu nữa tôi mới quay trở lại Jeju.
—–
Ngày cuối cùng ở Jeju trời khá âm u, chỉ có sắc vàng của đồng hoa thay thế ánh mặt trời nên người cũng thưa thớt hơn. Hoặc có chăng du khách thập phương nghĩ đây cũng là cuối mùa rồi nên hoa cải không còn đủ rạng rỡ, nên chẳng bỏ công đến thăm. Đối với tôi, những giây phút vắng lặng người thế này mới là những giây phút cảnh quan đẹp nhất. Màu vàng của hoa vẫn rực sáng lắm bất chấp cái u ám của những ngày mưa đến sớm, đằng xa xa kia còn có đỉnh Seongsan Ilchulbong mờ nhạt làm phông nền. Vài ngày trước, tôi đã leo 600 bậc lên, 600 bậc xuống tận đỉnh để thấy thiên nhiên lộng lẫy nấp mình sau nét bình dị của Jeju đấy.
Tôi thấy lọt thỏm giữa cánh đồng hoa cải, có một cô bé Á châu xinh xắn đầu đội mũ len, mặc đầm xoè trạc tuổi cháu gái tôi ở nhà. Hình ảnh thiên thần ngọt lịm đó làm tôi thấy bình yên và hạnh phúc lắm. Ở mỗi nơi tôi đã đi qua, tôi luôn có một tấm hình tâm đắc nhất mà tôi gọi là “linh hồn của cả chuyến đi”; hình ảnh cô bé nhỏ đáng yêu nô đùa một mình giữa vườn hoa cải ngày ấy là hình ảnh thật nhất, sống động nhất và đẹp nhất về Jeju. Và tôi mặc xác ai bảo “đi Jeju gì mà đến một tuần, có gì chơi đâu”.
Trên những dặm đường đi đơn độc, chỉ có bạn mới là người đưa ra được quyết định ngã rẽ nào dành cho mình. Ở Jeju có rừng, có biển, có cây xanh rì rào trong lành và những con đường thênh thang đẹp tựa thiên đường…
Hình ảnh ở Jeju mà tôi đã tự hào vì là một phần của khoảnh khắc ấy.
—–
.::Nat & her journeys::.
Jeju Island, South Korea, Apr ’14
(Nội dung bài viết được chia sẻ bởi Nat Nguyen. Vui lòng ghi rõ nguồn gốc By Nat Nguyen hoặc www.vivavivu.com khi chia sẻ bài viết)